Nếu bạn rời bỏ một vùng nông thôn nào đó để ra sống ở các thành phố, chắc chắn sẽ mang theo trong hành trang của mình nhiều kỷ niệm không phai của một thời tuổi thơ nghèo khó. Tranh sơn dầu đã tạo nên một bức tranh làng quê với những hình ảnh quên thuộc một cậu bé chăn trâu và một vùng nông thôn rất đẹp
Trong hành trang ấy, thế nào cũng có những khúc đồng dao giản dị mà sâu lắng, có cây đa, bến nước, con đò, sân đình, em bé chăn trâu…Ôi! tuổi thơ ềm đềm bên gia đình, làng quê…
Nhớ lại cái thời dắt trâu ra đồng, những đứa trẻ ngồi trên lưng con trâu mẹ đi trước, một con nghé đủng đỉnh theo sau trở về chuồng sau một ngày gặm cỏ no nê ngoài đồng, còn ta ngồi trên lưng trâu thổi sáo. Sau đây là một bức tranh sơn dầu qua bài thơ chăn trâu
Ai bảo chăn trâu là khổ,
Chăn trâu sướng lắm cơ
Câu ca vọng về trong tâm trí
Nghe êm đềm, bình yên mọi thứ
Lưng trâu diều thả, miệng cười với mây…